Vỏ Bọc Hoàn Hảo

Văn phòng thám tử tư của Tuấn nằm khuất trong một con ngõ nhỏ trên phố Đội Cấn, đủ kín đáo để những thân chủ mang nặng tâm sự có thể tìm đến mà không sợ bị dòm ngó. Vị khách chiều nay là một phụ nữ tên Linh, dáng vẻ sang trọng nhưng đôi mắt trũng sâu không giấu được nỗi mệt mỏi và hoài nghi.

“Tôi nghi ngờ chồng tôi ngoại tình,” chị Linh nói, giọng cố giữ bình tĩnh nhưng hai bàn tay đan vào nhau run nhẹ. “Anh ấy là Minh, giám đốc một công ty kiến trúc. Dạo gần đây, anh ấy thường xuyên về muộn, những cuộc họp đột xuất, những chuyến công tác không báo trước… Điện thoại thì luôn giữ kè kè bên mình, cài mật khẩu mà trước đây chưa bao giờ có.”

Chị đưa cho Tuấn một tấm ảnh. Trong ảnh là một người đàn ông trung niên, gương mặt cương nghị, nụ cười ấm áp. Trông họ thật xứng đôi. Tuấn nhận hợp đồng, thầm nghĩ đây lại là một ca “kinh điển” mà anh đã gặp không biết bao nhiêu lần trong nghề. Kẻ thứ ba luôn xuất hiện với những dấu hiệu chẳng mấy khác biệt.

2.

Cuộc điều tra bắt đầu. Tuấn, với kỹ năng nghiệp vụ của mình, dễ dàng bám theo Minh mà không bị phát hiện. Mọi thứ ban đầu diễn ra đúng như dự đoán của chị Linh. Minh kết thúc công việc lúc năm giờ chiều, nhưng thay vì về nhà, anh lái xe đến một quán cà phê yên tĩnh trên phố Nguyễn Du. Anh ngồi một mình ở góc khuất, thỉnh thoảng lại nhìn đồng hồ, vẻ mặt đầy sốt ruột.

Tuấn chọn một vị trí quan sát lý tưởng, ống kính máy ảnh đã sẵn sàng. “Chắc hẳn là đang chờ nhân tình,” anh lẩm bẩm.

Khoảng mười lăm phút sau, một người phụ nữ trẻ, ăn mặc giản dị nhưng toát lên vẻ thông minh, bước vào quán và đi thẳng đến bàn của Minh. Họ bắt đầu trò chuyện, trông khá thân mật. Tuấn lia máy, chụp liên tục. Bằng chứng đầu tiên.

Những ngày tiếp theo, kịch bản lặp lại nhưng ở những địa điểm khác nhau. Một nhà hàng sang trọng trên phố Lý Thường Kiệt, một hiệu sách cũ ở khu Trung Hoà – Nhân Chính, và đỉnh điểm là vào cuối tuần, Tuấn theo chân Minh đến một khách sạn kín đáo ven Hồ Tây.

“Đến lúc hạ màn rồi,” Tuấn nghĩ. Anh gửi những tấm ảnh chụp từ xa cho chị Linh, kèm theo địa chỉ khách sạn. Bằng chứng đã quá rõ ràng. Anh biết, phần đau đớn nhất cho thân chủ của mình sắp bắt đầu.

3.

Tối hôm đó, Tuấn nhận được cuộc gọi từ chị Linh. Trái với dự đoán của anh, giọng chị không có sự tức giận hay ghen tuông, chỉ có một nỗi bàng hoàng và hối hận đến tột cùng.

“Anh Tuấn… tôi sai rồi. Tôi đã đến khách sạn đó.”

Tuấn im lặng, chờ đợi.

“Tôi không xông vào đánh ghen,” giọng chị lạc đi. “Tôi ngồi ở sảnh và chờ. Khoảng một tiếng sau, chồng tôi và cô gái kia bước ra. Tôi đã định lao tới, nhưng rồi tôi nghe được cuộc nói chuyện của họ.”

Chị Linh nấc lên. “Cô gái đó không phải nhân tình… Cô ấy là một chuyên gia tư vấn tài chính. Còn người đàn ông đi cùng họ… là một bác sĩ tâm lý.”

Tuấn khựng lại, một cảm giác bất ngờ len lỏi trong anh.

“Công ty của anh Minh… sắp phá sản rồi,” chị Linh nói tiếp, giọng vỡ oà. “Anh ấy giấu tôi suốt mấy tháng nay. Anh ấy sợ tôi lo lắng, sợ gia đình sụp đổ. Những cuộc họp, những chuyến công tác đều là nói dối. Anh ấy đã phải bán cả chiếc xe kỷ niệm của hai vợ chồng để có tiền trang trải, để cứu vãn công ty. Anh ấy gặp chuyên gia tư vấn để tìm cách giải quyết khủng hoảng, gặp bác sĩ tâm lý vì quá căng thẳng và trầm cảm… Anh ấy làm tất cả những điều đó một mình.”

Những bức ảnh Tuấn chụp, những cuộc gặp gỡ “bí mật” trong quán cà phê, nhà hàng… tất cả đột nhiên mang một ý nghĩa hoàn toàn khác. Vẻ mặt lo âu của Minh không phải vì chờ đợi nhân tình, mà là chờ đợi một tia hy vọng cho sự nghiệp cả đời của mình. Sự thân mật giữa họ không phải là tình ái, mà là sự chia sẻ, cảm thông giữa người đang gặp khó khăn và những người đang cố gắng giúp đỡ anh.

4.

Tuấn ngồi lặng trong văn phòng, nhìn ra màn đêm Hà Nội. Anh xóa hết những tấm ảnh trong máy. Vụ án đã kết thúc, nhưng không phải theo cách anh nghĩ. Lần này, anh không vạch trần một kẻ bội bạc, mà vô tình lật mở một bí mật đầy hy sinh và tình yêu thương.

Anh nghĩ về người đàn ông trong tấm ảnh, người đã chọn cách gồng gánh tất cả một mình để bảo vệ người phụ nữ anh yêu khỏi giông bão. Anh nghĩ về chị Linh, người dù đau đớn vì nghi ngờ nhưng cuối cùng đã chọn cách tìm hiểu sự thật thay vì phá huỷ tất cả trong cơn ghen.

  • Vụ điều tra này không có kẻ thứ ba. Chỉ có hai con người, trong một cuộc hôn nhân, đã tạm thời lạc mất nhau vì những bí mật và nỗi sợ hãi. Nhưng Tuấn tin, sau đêm nay, họ sẽ tìm lại được con đường về bên nhau, mạnh mẽ và thấu hiểu hơn bao giờ hết. Bởi đôi khi, vỏ bọc của sự phản bội lại chính là minh chứng sâu sắc nhất của tình yêu.
Bài viết liên quan